카테고리 없음

세상은 요란해도 Even if the world is in turmoil

좁은길을 걸으며 2021. 9. 18. 14:08

세상은 요란해도 Ngay cả khi thế giới đang hỗn loạn

-하박국 1장 1-4절; 2장4, 20절; 3장 14-19절-

 

- 들어가는 말 -

 

세상은 요란하다. 요란한 세상에서 자칫하면 정신없이 세상 물결에 휩쓸려가기 쉽다.

그러나 우리는 산 믿음을 가진 자들이다. 산 믿음을 자지다 보면 또 다른 혼란에 직면할 수 있다.

"하나님, 왜 저 악한 자들을 그대로 두십니까?"

하박국이 그랬다. 우리가 세상에 빠져서 산다면 이런 감각이 없이 그냥 살 것이다. 자연인으로 살아가는 것이 좋은 것이 아니다. 우리는 야생동물이 아니다.

그러니까 우리는 인간들과 부딪히며 부대끼고 살 수밖에 없다.

그러다 보면 죄의 유혹이 우리를 넘어뜨리려고 우는 사자처럼 달려든다. 하지만 우리가 이런 세상을 이기며 살아갈 수 있는 것은 '오직 믿음' 하나이다.

우리는 이 믿음을 잃지 않기위해서 날마다 세상을 이기신 예수 그리스도를 의지하며 기도의 삶을 살아가야 한다.

 

하박국 역시도 그렇게 살았다. 차마 죄악을 눈뜨고 볼 수가 없었다.

특히 악인들의 횡패가 너무나 심했다. 바벨론이란 나라는 힘없는 나라들을 무차별로 짓밟으며 공격해서 죽이며 속국으로 만들었다.

이것을 본 하박국은 기도하며 부르짖게 되었다.

 

우리들도 기도해야 한다. 나는 날마다 하루도 빼지 않고 이 나라를 위해 기도하고 있다.

하물며 여러분이 여러분의 나라를 위해서 기도하지 않는다면 어떻게 될 것인가! 악인들이 더 부자 되고 권력을 누리는 것을 볼 때 "아이고, 속 터져!" 하며 바라만 볼 것인가!

우리는 이런 가운데서도 "이 나라에 전도의 문이 활짝 열리게 해 주세요!" 하고 기도해야 한다.

 

 

1. 어찌하여, 어느 때까지

 

세상은 의문투성이다. 이해할 수 없는 일들이 곳곳에서 일어나고 있다.

그런데 때로는 매우 답답하다.

특히 불의한 세상을 볼 때 그렇다.

"여호와여 내가 부르짖어도 주께서 듣지 아니하시니, 어느 때까지리이까?" -호박국 1장 2절-

"어찌하여 내게 죄악을 보게 하시며 패역을 눈으로 보게 하시나이까" -호박국 1장 3절-

나는 우리 대한민국을 볼 때도 이런 기도가 저절로 나올 수밖에 없다. 그래서 답답할 때가 많다.

말로는 '공평과 정의'를 외치놓고 오히려 정의를 '굽게' 만들어버리는 일들이 수없이 벌어지고 있다.

나는 현실에서 그것을 보고 있다. 그러나 내가 그것을 어떻게 할 수 없다는 것도 잘 알고 있다.

"이러므로 율법이 해이하고 정의가 전혀 시행되지 못하오니 이는 악인이 의인을 에워싸으므로 정의가 굽게 행하여짐이니니이다." -호박국 1장 4절-

정말 악이 판을 치지만 어떻게 할 수가 없다. 그러나 우리는 역시 하나님께 하소연 할 수 있다. 이게 감사한 일이 아닐 수 없다.

하나님은 우리의 기도를 안 듣고 계시는 분이 아니시다.

 

하박국 선지자 역시 하나님께 하소연 했다.

불의한 자들이 더 잘 먹고 잘 살고 더 잘 나가는 것처럼 보인다.

세상의 불의한 인간들은 자신들의 권력을 남용해서 별짓을 다하며 살아가고 있다.

그것을 검찰에 고발하면 그들끼리 짝짜꿍이 되어 어떻게든 그것을 덮어버리거나 축소하거나 아니면 오히려 고발한 자의 뒷조사를 해서 구속까지 시키는 파렴치한 일까지 저지르고 있다.

이런 세상을 보면서 우리가 어떻게 해야 할까?

 

세계 어느 나라를 봐도 불의한 자들이 더 큰 재벌이 되어 있고 더 잘 나가고 또 권력을 쥐고 있고 불의를 저질렀어도 큰 처벌도 받지 않고 잘 빠져나간다.

그렇다고 속을 끓이며 그들을 미워하고 증오만 하고 있을까!

물론 마음이 아플지라도 그럴 필요가 없다. 이럴 우리는 어떻게 하는 것이 최선인가를 알아야 한다.

 

이럴 때에 우리는 하나님의 뜻이 어디에 있는지를 살펴보아야 한다. 그런 가운데서도 "하나님은 살아계신다"는 믿음과 용기를 잃지 않는 것이 중요하다.

그나마도 대한민국은 복 받은 나라이다. 악인들의 행태를 저지할 수 있는 시민들의 힘이 작동하고 있는 나라이기 때문이다.

그러나 아프가니스탄 같은 나라를 비롯해서 미얀마나 북한 같은 곳은 얼마나 상막하겠는가를 생각하면 정말 마음이 아프다. 우리는 이들을 외면하지 말고 기도해야 한다.

 

 

2. 기다리고 기다리라

 

우리는 하나님께서 주시는 교훈을 바르게 깨달아야 한다.

그것은 "기다리고 기다리라."는 것이었다. 인간의 공정과 정의는 무너졌을지라도 하나님의 공의는 살아있다.

2장 3절을 보라.

"이 묵시는 정한 때(이룰 때)가 있나니 그 종말이 속히 이르겠고 결코 거짓되지 아니하리라. 비록 더딜지라도 기다리라.

지체되지 않고 반드시 응하리라." -하박국 2장 3절-

알고 보면 우리가 화낼 일도 아니다.

불의한 세상에서, 악인이 판치는 세상에서 물리적으로 그들과 싸워서 이길 수 없다. 또 그렇게 해서도 안 된다.

오히려 그럴 때일수록 우리 자신이 부족, 즉 우리의 죄가 무엇인가를 잘 살펴보아야 한다.

 

하나님은 우리가 부르짖기 전에도 다 보고 계시며 인류 전체를 감찰하시고 계신다.

하나님은 생각이 짧으신 분이 아니시다. 더 멀리 내다보시며 더 세밀하게 관찰하고 계시며 인류 전체를 핸들링하고 계시는 분이시다.

그런데 하나님께서는 우리에게 먼저 기도하게 하시고 또 성령을 통해서 마음을 감동하시기도 하시며 바로 여기에 있는 우리들을 통해서 역사를 진행해 가시는 분이시다.

하박국 선지자가 기도했을 때 하나님은 계속 침묵하시지 않으셨다.

"여호와께서 이르시되 너희는 여러 나라를 보고 또 보고 놀라고 놀랄지어다." -하박국 1장 5절-

하나님은 때가 되면 반드시 그 공의대로 한 치도 오차 없이 심판하시게 될 것이다. 우리는 이것을 바라봐야 한다.

 

하나님은 우리의 기도를 들으신다. 하소연을 들으신다. '기도를 들으시는 하나님!'을 잊지 말자. 그렇다면 아무 일을 만나도 먼저 하나님께 기도해야 한다.

"기도는 우리의 안식 빛으로 인도하리! 앞이 캄캄할 때 기도, 잊지 마시요!"

기도할 때에 "왜 이런 일이 일어나게 되었는지?"

"그러나 그 악인들의 결말은 또 어떻게 될 것인지?"

이것에 대해서 정확하게 말씀해 주셨다.

 

우리에게 필요한 것은 단 하나, 즉 '믿음'이다. 요즘 얼마나 답답한지 모른다. 이렇게 코로나가 장기적으로 지속되고 끝나지 않자 사람들은 맘과 마음이 지켜있다.

여러분도 그런가! 그럴 수 있다. 그러나 이럴 때 딱 하나, 잊지 말아야 할 것이 있다.

"괴로운 일 당해도 낙심 말아라. 영원하신 주 능력 나를 붙드네.

예수 내 친구 날 버리지 않네. 온 세상은 변해도 날 버리지 않네!" -찬송가 394정 3절-

그것은 '믿음'이다.

기다림 속에서 "믿음을 지켜라."

언젠가는 저 악한 세력들을 하나님이 직접 개입하셔서 심판하시는 것을 보게 될 것이다.

그런 가운데서 오히려 놀라운 것은 "물이 바다를 덮음같이 여호와의 영광을 인정하는 것이 세상에 가득함이니라." -하박국 3장 14절-

바로 이 멋진 장면을 보게 되는 것이 우리의 꿈이다.

 

우리는 다들 자기 입장에서 말, 말, 말을 하고 떠들지만 하나님은 모든 입을 닫게 하실 것이다.

그 앞에서 기다리며 잠잠하라. "여호와는 성전에 계시니 온 땅은 그 앞에서 잠잠할지어다." -하박국 3장 20절-

 

 

3. 오직 구원의 하나님으로 감사하라

 

불평하던 하박국 선지자는 비로소 깨달았다. 그는 악기를 연주하며 하나님을 찬양했다.

이 내용이 3장에 나온다.

 

그는 왜 자기 민족에게 이런 어려운 일이 닥쳤는지를 깨닫게 되었다.

그것은 한 마디로 영적인 지도자, 즉 선지나, 제사장들까지도 하나님의 율법을 저버리고 죄악에 빠졌기 때문에

오히려 하나님께서는 깨닫게 하기 위해서 이런 어려운 일들을 허락하셨다는 것이다.

오히려 마귀의 상징인 바벨론을 통해서 하나님의 백성인 이스라엘을 괴롭게 하셨던 것이다. 이것은 하나님께서 일찍이 모세와 여호수아를 통해서 하신 말씀이 그대로 이루어진 것이다.

"너희가 만일 내가 오늘날 너희에게 명하는 도에서 돌이켜 떠나 너희 하나님 여호와의 명령을 듣지 아니하고 본래 알지 못하던 다른 신들을 좇으면 저주를 받으리라." -신명기 11장 28절-

"만일 너희가 여호와를 버리고 이방 신들을 섬기면 너희에게 복을 내리신 후에라도 돌이켜 너희에게 화를 내리시고 너희를 멸하시리라." -여호수아 24장 20절-

 

민족적으로 당하는 고통을 누구도 피해 갈 수는 없지만 그 가운데서도 '믿음의 중심'을 잃지 않고 나가는 자는 반드시 복을 받게 된다는 사실을 깨닫게 되었던 것이다.

 

하나님을 배반하고 사는 민족이나 재인은 반드시 불로 심판하시게 될 것이다. 

"온 땅이 나의 질투의 불에 소멸되리라." -하박국 3장 8절-

그러나 그런 중에서도 하나님께서 선택하신 백성들은 하나님께로 돌아오게 될 것이라고 말씀한다.

'흩은 자의 딸'들이 돌아온다는 것이다.

 

그들이 돌아올 때에 어떤 일이 일어날까!

이 멋진 장면을 하박국 3장 14-17절까지에서 잘 소개하고 있다. 읽어보자.

 

 

- 나가는 말 -

 

결론은 이것이다. 여러분은 어떤 상황에서도 믿음을 포기하지 않고 '구원의 하나님'을 바라보겠는가!

그리고 그 구원의 하나님으로 만족을 삼고 감사하겠는가!

그 하나님 살아계심만 믿고 즐거이 찬송하며 기뻐하겠는가?

 

이에 확실한 대답을 할 수 있는 자가 참 하나님의 자녀이며 천국 시민이다. 아무리 세상이 요란할지라도 "세상 풍조는 날마다 갈리어도 나는 내 믿음 지키리니

인생 살다가 죽음이 꿈같으나 오직 내 꿈은 참되리라.

나의 놀라운 꿈 정녕 나 믿기는 장차 큰 은혜받을 표니 나의 놀라운 꿈 정녕 이루어져 주의 얼굴을 뵈오리라."

-찬송가 532장 3절-

그 시대를 한탄하며 부르짖었던 하박국을 보며 우리도 이 시대를 맹목적으로 바라봐서는 안 된다.

그러다간 다 같이 멸망하게 될 것이다.

세상은 반드시 심판의 때를 맞이할 것이다. 그것은 "기다리라"라고 하신 그분이 "지체하지 않고 오실 것이다. For in a very little time, He who is coning will come, and will not delay. Vì trong một thời gian rất ngắn, Đấng sắp đến sẽ đến, không hề chậm trễ." -히브리서 10장 37절-

"산 자와 죽은 자를 심판하러 오시리라. Ngài sẽ đến để phán xét kẻ sống và kẻ chết." -사도신경-

따라서 우리 의인된 믿음을 자여, 그분을 대망하라. 그분은 반드시 "선악 간에 세상을 심판하실 분이시다. Ngài sẽ phán xét thế giới về thiện và ác."

우리는 이 불의한 세상에서 사지만 같이 악에 물들이지 아니하고 끝까지 의인만 믿음을 지켜가야 하며 나아가서 '구원의 하나님' 그리고 우리 '구주 예수 그리스도'로 만족을 삼고 늘 감사하는 삶을 살아가야 한다.

"비록 무화과나무가 무성치 못하며 포도나무에 열매가 없으며 감람나무에 소출이 없으며 밭에 식물이 없으며 우리에 양이 없으며 외양간에 소가 없을지라도. 나는 여호와로 말미암아 즐거워하며 나의 구원의 하나남으로 말미암아 기뻐하리로다." -하박국 3장 17,18절-

Dầu cây vả không ra nụ và không có nho trên dây leo, dầu ôliu mất mùa và đồng ruộng không có thức ăn, dầu không có cừu trong chuồng và không có gia súc trong chuồng. Tôi sẽ vui mừng trong CHÚA, tôi sẽ vui mừng trong sự cứu rỗi duy nhất của tôi.

 

 

 

https://www.youtube.com/watch?v=O5chvpi4u4Y 

 

https://www.youtube.com/watch?v=IFhwavxAd_Y 

https://www.youtube.com/watch?v=Zf6mBlV5KKY 

https://www.youtube.com/watch?v=gzJkvBuaJrE

 

https://www.youtube.com/watch?v=FI1QkWPaBQk 예수 사랑하심은

Ha-ba-cúc 1:1 -17

1

1 Nầy là gánh nặng mà đấng tiên tri Ha-ba-cúc đã xem thấy. 2 Hỡi Đức Giê-hô-va! Tôi kêu van mà Ngài không nghe tôi cho đến chừng nào? Tôi vì cớ sự bạo ngược kêu van cùng Ngài, mà Ngài chẳng khứng giải cứu tôi! 3 Nhân sao Chúa khiến tôi thấy sự gian ác, và Ngài nhìn xem sự ngang trái? Sự tàn hại bạo ngược ở trước mặt tôi; sự tranh đấu cãi lẫy dấy lên. 4 Vậy nên luật pháp không quyền, sự chánh trực không hề tỏ ra. Kẻ hung ác vây chung quanh ngươi công bình, vì cớ đó sự xét đoán ra trái ngược. 5 Hãy nhìn trong các nước và xem, hãy lấy làm lạ và sững sờ! Vì ta đang làm ra trong ngày các ngươi một việc, mà dầu có ai thuật lại cho các ngươi, các ngươi cũng không tin. 6 Nầy, ta khiến người Canh-đê dấy lên, nó là một dân dữ tợn lung lăng, hay đi khắp đất đặng chiếm lấy những chỗ ở không thuộc về mình. 7 Nó thật là đáng sợ và đáng ghê, oai nghi và sự phán xét của nó đều là từ nó mà đến. 8 Những ngựa nó nhặm lẹ hơn con beo, và hung hơn muông sói ban đêm. Những lính kỵ nó tràn khắp đây đó, những lính kỵ nó đến từ phương xa; chúng nó bay như chim ưng lẹ, nôn nả kiếm ăn. 9 Cả dân ấy đến đặng làm sự bạo ngược; chúng nó mạnh dạn đi thẳng tới, và dồn phu tù lại như cát. 10 Nó nhạo cười các vua, chế báng các quan trưởng, và chê cười mỗi đồn lũy: nó đắp lũy, rồi chiếm lấy. 11 Bấy giờ nó sẽ sấn tới như gió thổi qua; vì nó lấy sức mạnh mình làm thần mình, nên phạm tội trọng. 12 Hỡi Giê-hô-va, Đức Chúa Trời tôi, Đấng Thánh của tôi! Ngài há chẳng phải là từ đời đời vô cùng sao? Vậy chúng tôi sẽ không chết! Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài đã lập dân nầy đặng làm sự xét đoán của Ngài. Hỡi vầng Đá! Ngài đã đặt nó đặng làm sự sửa phạt! 13 Mắt Chúa thánh sạch chẳng nhìn sự dữ, chẳng có thể nhìn được sự trái ngược. Sao Ngài nhìn xem kẻ làm sự dối trá, khi kẻ dữ nuốt người công bình hơn nó, sao Ngài nín lặng đi? 14 Sao Ngài khiến loài người như cá biển và như loài côn trùng vô chủ? 15 Nó đã dùng lưỡi câu móc lấy cả, thâu góp trong chài mình, và nhóm lại trong lưới mình, vậy nên nó vui mừng và lấy làm thích. 16 Vì cớ đó, nó dâng tế cho lưới, đốt hương cho chài, bởi chưng nó nhờ đó mà được phần béo tốt và của ăn dư dật. 17 Có lẽ nào nó cứ đổ lưới mình ra đặng làm sự giết lát các dân không hề thôi sao?

 

2장

1 Ta sẽ đứng nơi vọng canh, chôn chân nơi đồn lũy, rình xem Ngài bảo ta điều gì, và ta trả lời thế nào về sự đối nại của ta. 2 Đức Giê-hô-va đáp lại cùng ta mà rằng: Ngươi khá chép lấy sự hiện thấy, và rõ rệt nó ra trên bảng, hầu cho người đang chạy đọc được. 3 Vì sự hiện thấy còn phải ứng nghiệm trong kỳ nhất định, sau cùng nó sẽ kíp đến, không phỉnh dối đâu; nếu nó chậm trễ, ngươi hãy đợi; bởi nó chắc sẽ đến, không chậm trễ. 4 Nầy, lòng người kiêu ngạo, không có sự ngay thẳng trong nó; song người công bình thì sống bởi đức tin mình. 5 Nó ghiền rượu, làm sự dối trá, kiêu ngạo và chẳng ở yên chỗ mình, mở rộng lòng ham mê nó như âm phủ, như sự chết chẳng được no chán; nó thâu góp mọi nước và hội hiệp mọi dân cho mình. 6 Chớ thì những kẻ đó há chẳng lấy thí dụ nhạo cười nó, lấy lời kín biếm nhẻ nó mà rằng: Khốn thay cho kẻ nhóm góp của chẳng thuộc về mình! Nó gánh vác của cầm rất nặng cho đến chừng nào? 7 Há chẳng sẽ có kẻ vụt dấy lên đặng cắn ngươi sao? Kẻ đuổi bắt ngươi há chẳng tỉnh thức sao? Ngươi sẽ bị nó cướp bóc. 8 Vì ngươi đã cướp nhiều nước, thì cả phần sót lại của các dân sẽ cướp ngươi, vì cớ huyết người ta, vì sự bạo ngược làm ra cho đất, cho thành, và cho hết thảy dân cư nó. 9 Khốn thay cho kẻ tìm lợi bất nghĩa cho nhà mình, để lót ổ mình trong nơi cao, để được cứu khỏi tay hung ác. 10 Ngươi đã dùng mưu xấu hổ cho nhà mình mà diệt nhiều dân tộc, ngươi đã phạm tội nghịch cùng linh hồn ngươi. 11 Vì đá trong vách sẽ kêu lên, rường trên mái sẽ đáp lại. 12 Khốn thay cho kẻ lấy huyết dựng ấp, và lấy sự gian ác xây thành! 13 Phải, ấy há chẳng phải bởi Đức Giê-hô-va vạn quân mà các dân làm việc cho lửa, và các nước nhọc nhằn cho sự hư không hay sao? 14 Vì sự nhận biết vinh quang Đức Giê-hô-va sẽ đầy dẫy khắp đất như nước đầy tràn biển. 15 Khốn thay cho kẻ pha đồ độc cho người lân cận mình uống, làm cho nó say, đặng xem sự lõa lồ nó! 16 Ngươi đầy sự sỉ nhục mà chẳng đầy sự vinh hiển. Ngươi cũng hãy uống đi, và làm như người chưa chịu phép cắt bì. Chén của Đức Giê-hô-va cầm trong tay hữu sẽ đến phiên trao cho ngươi, và sự nhuốc nhơ sẽ đổ ra trên sự vinh hiển ngươi. 17 Vì sự bạo ngược đã làm ra cho Li-ban sẽ che phủ ngươi, và sự tàn hại các loài thú làm cho nó kinh sợ, lại vì cớ huyết người ta, vì sự bạo ngược làm ra cho đất, cho thành, và cho hết thảy dân cư nó. 18 Tượng chạm mà thợ đã chạm ra, có ích gì cho nó chăng? Tượng đúc, là thầy giả dối, thi có ích gì, mà người thợ làm thần tượng câm ấy lại tin cậy nơi việc mình làm ra? 19 Khốn tay cho kẻ nói với gỗ rằng: Hãy tỉnh thức! và với đá câm rằng: Hãy chổi dậy! Nó có dạy dỗ được chăng? nầy, nó là bọc vàng và bạc, song chẳng có một chút hơi thổ nào ở giữa nó. 20 Nhưng Đức Giê-hô-va ở trong đền thánh của Ngài, trước mặt Ngài, cả đất hãy làm thinh!

 

3장

1 Lời cầu nguyện của đấng tiên tri Ha-ba-cúc, về thể thi ca. 2 Hỡi Đức Giê-hô-va! Tôi đã nghe danh tiếng Ngài thì tôi sợ hãi. Hỡi Đức Giê-hô-va! xin Ngài lại khiến công việc Ngài dấy lên giữa các năm, Tỏ ra cho biết giữa các năm; Khi Ngài đang giận, xin hãy nhớ lại sự thương xót! 3 Đức Chúa Trời đến từ Thê-man, Đấng Thánh đến từ núi Pha-ran. Vinh hiển Ngài bao phủ các từng trời, Đất đầy sự khen ngợi Ngài. 4 Sự chói rạng của Ngài như ánh sáng, Những tia sáng ra từ tay Ngài, Quyền năng Ngài giấu trong nơi đó. 5 Ôn dịch đi trước mặt Ngài, Tên lửa ra nơi chân Ngài. 6 Ngài đứng và đo đất; Ngài nhìn xem, làm tan tác các dân tộc; Các núi hằng còn đều tan nát, Các đồi đời đời đều quì xuống: Các đường lối Ngài giống như thuở xưa. 7 Ta thấy những trại của Cu-san bị hoạn nạn, Những màn cháng của đất Ma-đi-an lung lay. 8 Có phải Đức Giê-hô-va nổi giận nghịch cùng các sông chăng? Cơn giận Ngài có phải nổi lên nghịch cùng các sông chăng? Có phải sự thạnh nộ Ngài nổi lên nghịch cùng biển, Khi Ngài cỡi ngựa cỡi xe đặng giải cứu chăng? 9 Cung Ngài ra khỏi bao; Lời thề cùng các chi phái là lời chắc chắn. Ngài phân rẽ đất làm cho sông chảy ra. 10 Các núi thấy Ngài thì đều sợ hãi; Các dòng nước chảy mạnh, Vực sâu vang tiếng, Rún biển giơ tay lên cao. 11 Mặt trời mặt trăng dừng lại trong nơi ở nó; Vì cớ bóng sáng của những tên Ngài, Và chớp nháng của gươm giáo Ngài chiếu ra. 12 Ngài nổi giận bước qua đất; Và đang cơn thạnh nộ giày đạp các dân tộc. 13 Ngài đi ra đặng cứu dân mình, Đi ra đặng cứu đấng chịu xức dầu của mình; Ngài đánh thương đầu kẻ ác, phá nhà nó, Làm trần trụi nền nó cho đến cổ. 14 Ngài lấy giáo nó đâm đầu lính chiến nó, Chúng nó đến như trận bão đặng làm tan tác tôi; Chúng nó vui thích như nuốt kẻ bần cùng cách kín giấu. 15 Ngài cỡi ngựa đạp trên biển, Trong đống nước lớn. 16 Tôi đã nghe, thì thân thể tôi run rẩy, Nghe tiếng Ngài thì môi tôi rung động; Sự mục nát nhập vào xương tôi; và tôi run rẩy trong chỗ tôi, Vì tôi phải nín lặng để chờ ngày hoạn nạn, Là ngày có dân đến xâm chiếm chúng tôi. 17 Vì dầu cây vả sẽ không nứt lộc nữa, Và sẽ không có trái trên những cây nho; Cây ô-li-ve không sanh sản, Và chẳng có ruộng nào sanh ra đồ ăn; Bầy chiên sẽ bị dứt khỏi ràn, Và không có bầy bò trong chuồng nữa. 18 Dầu vậy, tôi sẽ vui mừng trong Đức Giê-hô-va, Tôi sẽ hớn hở trong Đức Chúa Trời của sự cứu rỗi tôi. 19 Đức Giê-hô-va là Chúa, là sức mạnh của tôi, Ngài làm cho chân tôi giống như chân con hươu, Khiến tôi đi trên các nơi cao của mình. (Phó cho quản phường nhạc, khảy đàn mà hát bài nầy).